Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Tác phẩm nghệ thuật

Puu sau 2 tháng đi học đã mang về cho bố tác phẩm nghệ thuật đầu tiên. Không biết con sau này có vẽ được như Picaso không chứ bố thấy bức tranh của con cũng trìu tượng quá! Bố cứ cố tìm hiểu xem con vẽ cái tranh này như thế nào, ý tưởng gì mà con không chịu nói, làm bố đoán già đoán non... Vấn đề ở chỗ con trai bố không biết kể chuyện. Đi học về bố mẹ ngày nào cũng hỏi thăm chuyện ở lớp thế nào, con chơi với bạn nào, ra làm sao... nhưng câu trả lời của con thì chỉ đơn gảin là ầm ừ rồi chuyển qua chủ đề khác. Có vẻ như con không thích hoặc không biết cách kể chuyện líu lô cho bố mẹ nghe? Thiệt thòi cho bố quá con ạ. Bố cũng có nhu cầu nghe con kể chuyện, xem con hát múa đấy...

Pii của bố thì dạo này xinh ra nhiều, cái mặt mịn màng hơn và có vẻ trắng ra. Con cũng biết nhìn, biết cười, biết giao lưu 1 chút rồi nên chơi với con cũng đỡ bị bùon như hồi trước. Mỗi tội quấy kinh! Đêm qua mãi đến 2h sáng con vẫn còn quấy, hết mẹ lại đến bố ru lắc bế bồng đi lại thậm chí còn chạy bộ trong nhà nữa. Mẹ cũng mệt mà bố cũng bở hơi tai. Bố đỡ cho mẹ đc 1 lúc thì buồn ngủ rũ ra, thế là ôm anh Puu ngủ mất, còn lại 1 mình mẹ vật nhau với con, cũng khổ... Lớn nhanh đi con gái, giống như bố vẫn ước ao "không biết bao giờ Pii lớn bằng Puu để bố chỉ việc hô "ngủ đi" là nằm lăn ra ngủ nhỉ..."

Không có nhận xét nào: