Sáng chủ nhật, Hà Nội sau bão thật là đẹp - trời trong xanh, gió nhè nhẹ, không khí trong lành mát ơi là mát, bố mẹ và dì Diệp đưa Puu đi viếng lăng Bác Hồ. Puu hay nghịch ngợm nên trước khi đi bị bố phạt úp mặt vào tường, nước mắt lưng tròng nhìn thương ghê... Bố vội lấymáy ảnh ra chụp, Mẹ bảo: trông giống con mèo trong phim Shreck... Haha :)).
Gửi xe xong cả nhà mình đi bộ một vòng quanh lăng Bác, đi ra cả Hồ Tây. Puu đi chơi hư lắm, ban đầu nhất quyết không chịu đi bộ, cứ bắt bố mẹ và dì phải bế, bố mắng Puu vì tội ăn vạ, thế là lạikhóc thêm lần nữa... Haizz con trai mau nước mắt lắm cơ.
Mãi đến lúc đi được đoạn xa xa rồi thì con mới quen quen, chịu xuống đi bộ, chạy chơi ở công viên. Bố mẹ cho Puu vào uống trà sữa và chơi với anh 3 tuổi trong cửa hàng của người ta, con thì cứ chạy đến làm quen, anh 3 tuổi thì sợ nên cứ chạy trốn. Ra đến hồ Trúc Bạch, bố chụp được mấy kiểu ảnh 2 mẹ con "tung bay" xinh ơi là xinh. Ai cũng khen con ăn ảnh, chụp đẹp làm bố sướng ngất ngây. Tiếp sau là sang Hồ Tây xem ông già câu cá, Puu thích cá lắm, bây giờ mới được nhìn thấy ông cụ câu con cá to đùng. Khoái chí cười tít mắt còn không chịu về nữa.
Lên xe là con lăn ra ngủ, về đến nhà thấy bố copy ảnh ra máy tính, mẹ ngồi xem thế là cu cậu cũng phải hóng hớt chạy ra ngồi vào lòng mẹ xin 1 chân xem ảnh. Mà cái điệu bộ của con rõ đểu, có ai cười cái gì, dù con có hiểu hay không hiểu cũng có điệu cười góp vui: che miệng rặn ra tiếng "ka-ka"... Lúc có ai cáu con thì ngay lập tức con làm trò dễ thương để nịnh, thế thì ai mà ghét cho được?