Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Jingle Bell Jingle Bell....

Đêm noel... hay nói đúng hơn là Tối noel cả nhà mình đi dự tiệc cùng các bác phòng bố rất vui. Puu thì nghịch khỏi nói rồi, nhất là khi đến một nơi có bao nhiêu là bạn nhỏ, con chạy lung tung, bạo dạn leo lên sân khấu hát cùng ca sĩ, biểu diễn cùng người mẫu và chơi trò chơi với MC nữa... Chưa kể lúc vào khu vui chơi của trẻ em thì con cũng không chịu thua gì các anh chị lớn cả, trượt cầu trượt này, nhảy nhót này, tranh cướp và còn làm nổ bóng của các anh lớn hơn nữa chứ. Ở nhà có cầu trượt nên con chơi trò này rất bạo, còn chúi đầu xuống mà trượt nữa chứ, làm bố mẹ chạy tới chạy lui trông con cũng mệt nữa.

Cả nhà mình chụp ảnh thật là xinh ! Trong bụng mẹ Puu còn có cả bé Pii nữa đấy...



















Puu chụp với cây thông và chị Hến Xanh Đỏ xinh xinh

hẳn hai Hotgirl nhé...

Chiến lợi phẩm Noel của con là hai bịch bóng bay, 1 túi kẹo, 1 hộp bánh được ông già Noel tặng và 3 hộp kẹo của cô Hải Anh tăng nữa... Màn biểu diễn xuất sắc nhất của con có lẽ là chơi trò chơi trên sân khấu và...bị loại ngay vòng 3 :)) và biểu diễn ca nhạc cùng ca sĩ Tuấn Hưng... Puu cũng không kém phần hot đâu nhé!

Và đây là Liveshow Puu and Tuấn Hưng...

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Vườn Bách Thú

Bố lại viết cho con đây!

Chủ Nhật, tuần này bố rảnh 1 chút nên buổi sáng định ngủ lười 1 tí nhưng Puu thật là rách việc lắm chuyện, cứ túm tóc bố kéo dậy làm bố đau ơi là đau, muốn ngủ lười thêm 1 tí cũng không được, chỉ mong sao con lớn lên tự đánh răng rửa mặt tự chơi được thì bố mẹ nhàn hơn bao nhiêu không? Bố mẹ bảo "đem cho con đi bây giờ..." thì con chỉ nhăn nhở cười... Đúng là đồ khỉ con!



















Ngủ dậy ăn uống xong xuôi cả nhà mình đi vườn bách thú. Đã lâu rồi Puu mới có dịp quay lại chỗ này xem khỉ xem voi nên con cũng hào hứng lắm. Mẹ gọi điện rủ cả hai chị Tũn và Tí con cô Mai Anh đi cùng nên Puu lại càng thích. Con càng lớn lại càng nghịch, nhưng được cái cũng ra dáng đàn ông, biết cách nhường nhịn và che chở cho hai "chị phụ nữ" kia phết. Hồi trước các chị ấy to hơn Puu bao nhiêu mà lần này gặp lại Puu nhà mình cao hơn hẳn, bạo dạn hơn hẳn nữa chứ. Puu cứ thế nắm tay lôi các chị đi phăm phăm làm các chị sợ nữa chứ. Vào vườn thú mà con chỉ thích chơi đu quay, ôtô, nhà bóng, cầu trượt chứ có thèm ngắm thú đâu? Đến chuồng chim hỏi Puu "con gì?" con trả lời "con chim", đến chuồng gà hỏi Puu "con gì?" con trả lời "con gà", đến chuồng đà điểu hỏi Puu "con gì?" con trả lời "con gà" rồi nghĩ 1 lúc trả lời lại "gà to"... :)) Bố thấy Puu thật là nhí nhố!



















































Đến chiều bố mẹ đưa con đi The Garden Mall, một khu mua sắm mới tận trên Mỹ Đình. Ngay dưới sảnh có chỗ bán hạ giá đồ chơi trẻ em, cả 1 khu rộng ơi là rộng, thế là Puu sướng quá chạy luýnh quýnh quên cả bố mẹ, mải chơi ghê cơ. Được một lúc bỗng nhiên thấy con đứng đực mặt ra, nhìn kỹ đã thấy đái dầm rồi. Puu bị cái tật đấy xấu nhất, cứ mải chơi là quên mất gọi tè tè, đến khi dầm ra quần lại đứng đầnt hối tay xoắn quẩy nhìn mẹ... 1 ngày đi chơi dầm đến 3 cái quần thì thật là đáng phạt. Nhưng bố cho con nợ phạt nhé, hôm nào hư nữa là phạt bù luôn đấy!




















Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Chụp ảnh hoa cải

Siêu nhiếp ảnh gia Nhím Biển tức là bác Dương phòng bố rủ cả nhà mình đi chụp ảnh hoa cải ở Bắc Ninh cùng gia đình bác ấy, thế là thứ 7 vừa rồi cả nhà mình khăn gói lái xe theo bác ấy đi... Nhưng không phải Bắc Ninh mà ở ngay Trâu Quỳ, vườn cải thì tan hoang, dịch vụ thì lan tràn mà người thì đông như kiến cỏ, thi nhau dẫm đạp... Ít nhất thì Puu cũng có 1 buổi sáng vui vẻ với hai chị Xuka và chị Bông.

Đến vườn cải bố tìm mãi mới có chỗ đỗ xe, xong xuôi đưa Puu xuống vườn chụp ảnh mà có bao nhiêu các anh chị xì tin cứ chạy theo xin cho chụp ảnh cùng Puu và hai chị công chúa. Puu bây giờ biết nói "Puu là hotboy" đấy mà... Nhà mình chọn ngay vườn cải nhỏ nhỏ gần đường cái nhất, thay quần áo cho Puu, cho con mặc áo dài khăn xếp nhưng trời nóng nên con cũng khẳng thích đội khăn cứ quảng ra suốt thôi...



Mẹ Puu hăng hái mang theo đến 2 bộ áo dài nhưng cuối cùng chỉ thay có 1 bộ vì vừa nóng lại vừa chật chội. Nhưng ít nhất thì mẹ Puu cũng sung sướng lắm vì bầu em Pii hơn 3 tháng rồi mà vẫn mặc được áo dài, chụp ảnh xong lại gọi điện cho cô Hà Béo khoe lấy khoe để làm cô ý ghen tị :))
















Chụp ảnh được một lúc thì thôi vì cũng đến gần trưa, trong lúc chờ đợi gia đình bác Dương thì bốn người nhà mình ra bãi đất hoang cạnh đấy chơi. Puu nhìn thấy mấy anh chăn trâu đang đá bóng nhựa thì cứ lăn xả đòi chơi bóng cùng, miệng líu lô "chơi chung chơi chung" nhưng các anh ý không cho đâu... Chờ mãi các anh chơi chán, quả bóng bị đá xuông cái mương cạn, thế là Puu cung dũng cảm (với sự trợ giúp của bố) nhẩy xuống mương để chơi với quả bóng 1 tí... Coi như cũng có thu hoạch. Kết thúc buổi đi chụp ảnh hoa cải là liên hoan 2 gia đình món chim trời, Puu được ăn xôi chim, chim ngói quay mọi rất ngon nhé...

































Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

Puu ốm

Đi Thượng Hải về con bị ốm sụt 1 phát hơn 1kg. Bố mẹ nuôi mãi mới lên cân 1 tí mà ốm sụt nhanh ghê cơ. Đây có lẽ là lần Puu ốm nặng nhất và lâu nhất từ trước đến nay đấy. Con cứ ăn vào là nôn ra, ăn bao nhiêu nôn bấy nhiêu làm bố mẹ sợ quá, phải đưa con đi viện khám ngay... Thế là từ Thượng Hải về lại phải đi Việt Pháp... Bác sĩ siêu âm bụng cho con, nói là con bị rối loạn tiêu hóa, không nghiêm trọng nhưng cũng phải uống mấy loại thuốc. Được cái con trai bố tuy ốm nhưng vẫn ngoan chứ không quấy nhèo nhẽo như đứa trẻ khác... Có lẽ đấy là thành quả bố cho con "đi bộ đội" từ bé đấy mà... Tự hào ghê...

Dạo này Bố ít viết cho con, mẹ còn cáu với bố vì lười quá... Nhưng thực tế không phải bố lười đâu, cuối năm rồi, bố cũng nhiều việc, nhiều dự định, nhiều kế hoạch phải thực hiện nên không có cảm hứng viết lách đấy mà. Nhưng dù sao cũng vẫn phải nhận lỗi vậy!

Mẹ có em Pii trong bụng rồi nên hay bị mệt. Bà Mến thì xin nghỉ cả 1 tháng về quê cải táng chồng nên còn mỗi mẹ ở nhà trông con thôi. Mẹ cũng cố gắng rất nhiều mặc dù trong bụng bế thêm em Pii nữa nhưng ngày nào cũng cơm nước dọn dẹp chăm sóc hai bố con đầy đủ. Sáng đến cả nhà mình cùng dậy đánh răng rửa mặt rồi cùng ra khỏi nhà, mẹ dẫn Puu đi ăn sáng rồi đi chợ, còn bố thì đi làm.

Puu biết sắp xếp công việc lắm nhé. Hồi trước có bà Mến thì con nói dõng dạc "Bà Mến xách làn, Mẹ bế Puu"... còn bây giờ có mỗi hai mẹ con, Puu đòi bế, mẹ bảo "Mẹ bế em Pii rồi, mệt lắm không bế Puu được đâu... Con trả lời "Puu xách làn, mẹ bế Puu"... Mẹ lại nói không được, bắt Puu đi bộ, thế là con rất ngoan, rất hiểu nên ngoan ngoãn xách làn và đi bộ bên cạnh mẹ... Việc này xảy ra hàng ngày, Puu ý thức và biết điều hàng ngày chứ không phải chỉ 1-2 ngày chứ không phải ngày 1 ngày 2 đâu nhé... Ra chợ Puu rất thích trả tiền. Mẹ mua gì con cũng đòi Puu trả tiền rồi lấy tiền của mẹ đưa cho người ta... Mẹ mua quýt thì con ngồi cạnh, cầm 1 quả quýt rồi nói "con xin cô"... thế là được thêm quả quýt miễn phí. Ai lại nỡ từ chối Puu chứ?

Mẹ đi siêu âm rồi, em Pii là em GÁI... Hỏi Puu con cũng nói thích em gái thế là cả bố cả con đều mãn nguyện rồi nhé...Sau này Puu phải ra dáng làm anh, gương mẫu và bảo vệ em nghe không?

Puu mới có 22 tháng nhưng rất khôn. Con có khả năng cảm nhận được là thật hay là đùa, và con cũng ý thức được hình phạt dành cho mỗi tội danh của mình. Bình thường những lỗi nhỏ bố mẹ cau mày thì con chỉ cười trừ hoặc nhanh nhảu "xin lỗi bố - xin lỗi mẹ" là xong... Thế mà hôm trước đang ăn cơm thì con nghịch, làm đổ cả bát cơm ra đất. Như mọi lần, bố nghiêm mặt nói con vào nhà trong úp mặt vào tường... Bình thường thì con chối ngay, nhưng lần này biết tội nặng nên con im lặng theo bố đi vào chịu phạt. Bỗng nhiên trên đường đi con thấy trong nhà tối quá, sợ tối nên con níu tay bố nói "Bố ơi úp mặt ngoài này"... Hihi Bố mẹ nhìn nhau lắc đầu, sao 22 tháng mà khôn thế nhỉ? Đã biết mặc cả, phân biệt nặng nhẹ đúng sai rồi đấy. Thế nên phải nghiêm túc với con, khen thưởng phê bình phải công minh, nói con nghe những lời hay lẽ phải thì sau này mới nhàn với con được nhỉ?