Puu được 9 tháng rưỡi, gần 10 tháng rồi. Lâu nay bố bận quá, việc nhà cửa, đi với bà nội này, việc cơ quan, việc cuối năm tất niên, đầu năm liên hoan này, bạn bè đàn đúm chẳng viết được blog cho Puu. Mẹ Puu ở nhà mà cũng chẳng viết cho con, hồi trước thì bảo là do Internet hỏng, bây giờ bố làm đường dây mới rồi, chạy vèo vèo mà mẹ chỉ online chứng khoán thôi đấy chứ... Mẹ hư ghê...
Puu lớn lắm rồi, có lúc cảm giác như con có thể hiểu được mọi chuyện... Sáng nay cũng thế, con ngồi ăn cháo buổi sáng, trước khi bố đi làm con thấy bố mẹ hôn nhau tạm biệt thì cười, rồi bố mẹ đánh nhau (đùa thôi) thì mặt mũi ngơ ngác ra chiều lo lắng lắm... rồi đến lúc thấy bố mẹ cười thì cũng cười như kiểu "à.. hiểu rồi" vậy.
Lớn rồi con cũng biết nhiều trò. Ai cũng khen Puu cứng cáp, biết bám đứng từ lâu rồi nhé, lại còn rất amateur, bỏ 1 tay rồi bỏ tiếp cả 2 tay ra nữa. Nhưng hay nhất là đúng vào năm mới là Puu biết "Ạ" rồi. Lúc hứng chí lên con ạ lấy ạ để, ạ liên tục để được vỗ tay hoan hô. Nhưng lúc không thích thì bảo thế nào cũng không thèm ạ, mà lại còn làm mặt xấu doạ người ta nữa. Mẹ bảo là "con biết ạ đúng lúc, sắp đến Tết, đi đâu cũng ạ thế này thì được nhiều tiền mừng tuổi lắm nhé"... (Xôi thịt quá !!!)
Thấy con biết đứng, mẹ mua cái rào quây cho con, bố mua thảm cao su cho con... thế là con có 1 khu vườn trong nhà để tập đi. Bao nhiêu là đồ chơi, thả con vào đấy là con bám rào đứng lên ngay nhưng chưa men men đi được. Mẹ bảo: "đứa trẻ khác biết đứng thì thích dắt tay bước đi, con mình thì cứ dắt đi là kêu khóc..." Chắc tại con chưa muốn đi nhỉ? Con cũng biết chơi trò "Oà oà" nghĩa là lấy tay vỗ vỗ vào miệng khi nnói "Aaaaa..." đấy. Trò này bố dạy con và con rất thích chơi. Tay con chưa khéo nên "Oà" không hay, nhưng vì thích nên con hay kéo tay mọi người giúp con "Oà"... Bố quay được cả Video nhé.
Gần đây bố bận tới nỗi cũng ít về nhà hẳn đi, gần như buổi trưa đều không ăn cơm nhà. Mọi chuyện về con đều nghe qua lời mẹ kể lại hết... Tệ thật... Đến mức Puu còn biết trò "Alô" để gọi bố về nhà ăn cơm cơ mà... Có nhiều hôm bố về nhà thì con đã ngủ rồi, sáng sớm bố đi thì con chưa dậy, thế là chẳng gặp được nhau. Nhưng hy vọng quãng thời gian này không dài, kẻo bố lại bỏ lỡ quá nhiều đoạn phim về con, Puu nhỉ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét