Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Công chúa của bố mẹ

Càng lớn nhìn con lại càng dễ thương. Ánh mắt con bây giờ nhìn tinh ranh lắm rồi, nhanh nhẹn quay ngoắt bên này ngoắt bên kia rất linh hoạt, con cũng đã cứng cổ, toàn thích bế đứng, ngóc đầu lên ngó nghiêng chứ không chịu tựa đầu vào đâu. Ai nhìn con cũng bảo "thích thế...". Có người thích mái tóc Pii bồng bềnh xù mỳ và rất mềm, tóc mây mà... Có người lại thích con mụp mụp, da căng, chân tay tròn lẳn... Có người lại thích con nhanh nhẹn, ăn ngủ đúng giờ... Bố mẹ thích tất cả những điều đó, và thêm cả các vấn đề đáng ghét của con nữa, ví dụ như hét to này, đanh đá này, thích bế này...v...v...


Hôm qua bạn Thỏ nhà cô Hà đến chơi cả ngày với Pii, hai bạn nằm cạnh nhau ngủ trưa trông giống nhau thế? Hình như trẻ con đứa nào cũng có cái dáng ngủ như thế này thì phải? Anh Puu ngày xưa cũng ngủ y nguyên như vậy, chân tay dang rộng rất hoành tráng. Từ 1 tháng nay bố mẹ phát hiện ra trò chơi yêu thích của con là soi gương. Bố bảo "con gái nữ tính điệu đà gớm..." Vì con rất thích mẹ bế rồi đứng trước cái gương to nói chuỵen chơi đùa với "bạn" Pii ở trong gương ấy. Mỗi lần chơi thế là con cười khanh khách, nói chuyện u ơ ra vẻ khoái chí lắm. Anh Puu ngày xưa cũng thỉnh thoảng chơi trò đấy nhưng không mê như Pii, chắc tại con trai con gái có khác nhau mà!

Pii cũng thích âm nhạc nữa thì phải, có cái đàn piano, con được mẹ đặt tay lên đàn, phát ra âm thanh... tay đi đến đâu là có âm thanh vang lên đến đấy, mắt con tròn xoe ngạc nhiên rồi cũng tỏ ra thích thú. Không biết sau này con có ham mê không? Mẹ bảo sẽ đào tạo cho con từ bé một số năng khiếu. Anh Puu đi học được các cô giáo khen là khả năng thẩm âm rất tốt. Puu biết rất nhiều bài hát, thậm chí là các bài hát người lớn như "Yêu lại từ đầu - Gạt đi nước mắt - Cảm ơn tình yêu" là anh Puu có thể hát cả bài, hát hết cả điệp khúc rõ ràng và đúng nhạc nữa. Mặc dù chẳng ai dạy, chỉ là ở nhà có lúc bật lên nghe, thế mà Puu học thuộc được mới giỏi chứ... Pii sau này chắc cũng vậy, gien thông minh giống bố mà lị.... Năng khiếu âm nhạc, ngoại ngữ cũng tốt, vì đó là những chiếc cầu nối giữa các nên văn hoá, giữa con người với con người mà. Chính vì thế mà hồi Puu sinh nhật 1 tuổi mọi người cho bốc thăm xem sau này làm nghề gì thì con bốc luôn được nghề ngoại giao, nhỉ!

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Puu hoạ sĩ

Puu dạo này cười gượng, mỗi lần chụp ảnh là con chỉ biết nhe răng, cười không tươi như hồi bé... Mãi đến hôm qua bố mới chụp được cho con 1 kiểu cười tươi tương đối vừa ý. Các cô giáo dạy con tô màu, cứ có tác phẩm nào mang về nhà là bố mẹ lại cho vào 1 file riêng để sau này con lớn mang ra tặng bạn gái nhé?


Còn em Pii thì tối qua bố chụp được 1 ảnh hotgirl, mắt tròn to, đúng kiểu Hàn Quốc mà các cô bây giờ đang mốt đấy! Đăng luôn lên đây cho nóng, dạo này ít bài viết quá nên đăng ảnh bù vậy...

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

Con gái đi tiêm

Đây không phải lần đầu tiên con bị tiêm, nhưng là lần đầu tiên bố đưa con đi tiêm. Con gái bố dũng cảm không kém gì anh Puu, không sợ đâu, bị tiêm đau cũng không khóc dai đâu, chỉ choé choé 1 tí là nín ngay, lại cười tươi như hoa ấy mà... Lúc mới đến, bác sĩ nghe tên Nguyễn Nam Phương hỏi lại "trai hay gái?"... Tên con nghe cá tính quá mà... Có người bảo tên mà cá tính thế này về sau chắc mạnh mẽ lắm. Ừ thì bố cũng thích con gái có cá tính 1 tí, nhưng đừng ương bướng là được. Con cứ cá tính, cứ mạnh mẽ lên, nhưng nhớ nghe lời bố mẹ nhé!


Hôm chủ nhật vừa rồi con nằm ngủ trưa ngậm cái ti giả mút chùn chụt. Con thích ti giả lắm, khác hẳn anh Puu không bao giờ thèm ngậm ti giả. Lúc con ngủ dậy bố phát hiện ra con bị lằn mồm trông như râu con mèo, đểu ơi là đểu liền chụp lại cái ảnh cho con làm kỷ niệm... Pii tính đến bây giờ là 7,1kg. Cũng chỉ bằng anh Puu lúc 3 tháng rưỡi nhưng con rõ ràng trông bụ hơn nhiều. Chắc vì con là con gái, xương nhẹ hơn nên nhìn mới chụt chụt như vậy: hai cằm, má sệ xuống, tay chân lằn lẳn, bụng thì toàn lốp như hình quảng cáo lốp xe mitchelin... Nhìn con bây giờ hóng chuyện yêu lắm, suốt ngày ơ ơ a a... vui nhà... nhưng vẫn cái tội không chịu nằm mấy, toàn bắt bế chơi, chưa lẫy được nhưng cứ ngóc cái đầu lên ngó nghiêng thôi...

Bố mẹ và anh Puu chụp ở Clb Hà Nội ngày Trung Thu, Pii bé quá nên chưa tham gia được...

Anh Puu tuần vừa rồi đòi theo các dì về quê, bố mẹ rảnh được 2 ngày cuối tuần nằm nhà ngủ. Chỉ việc ru ngủ Dupree Pii là thoải mái ngủ lười nằm suốt cả ngày sướng... Puu có vẻ thù dai lắm nhé, con kể với dì Diệp là "Bố mẹ giả vờ Puu đi chơi cho Puu về bà nội Puu khóc"... là vì cách đây khoảng 2 tuần bố mẹ gửi Puu đi chơi với bà nội, bà mua đồ chơi trung thu cho con, thế mà Puu khóc nhè, khóc nhanh nín nhanh, nhưng mà nhớ lâu... sợ con quá! Bố mẹ lại phải nắn nót hơn trong cách hành xử với con rồi, vì con lớn, có vẻ khôn trước tuổi nên phải có cách giáo dục phù hợp kẻo con sẽ buồn... Haizzz Bố bbắt đầu thấy đông con cũng vui, nhưng hơi bị mệt đấy, Chuột chù nhỉ?

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

Quốc khánh xa nhà

Lâu lắm rồi, gần 1 tháng bố mẹ mới viết cho các con được vài dòng. Gần 1 tháng có bao nhiêu là chuyện chưa kịp kể lên blog của con... vì bố mẹ đều bận quá... Bố thì bận công tác, đi lu bù suốt, tháng vừa rồi bố bay khong dưới 10,000km. Còn mẹ Chuột Chù thì ở nhà mải mê với sữa, bỉm, ăn uống khóc quấy, hơn nữa mạng nhà mình bị lác suốt nên cũng chẳng viết được cho các con... Sorry nhé!

Đầu tiên là bố ưu tiên viết về em Pii đã này: Pii lớn hơn nên cũng đã ngoan hơn trước (hay là bố mẹ dần quen với các thói hư của con nhỉ?) Con đã biết cười, rất chăm chú hóng chuyện, nói chuyện với mọi người và nhất là anh Puu.Mẹ còn bảo là Puu dỗ em giỏi hơn cả bố... vì mỗi lần con gào lên là bố lại bảo "Puu ơi ra dỗ em kìa.." anh đến nói u u ơ ơ rồi vỗ vỗ con là con nín ngay! 

Giai đoạn này bố thấy con giống mẹ kinh khủng, nhìn cái mặt hai mẹ con giống hệt nhau. Nhưng thế mới hay chứ vì anh Puu lớn lên đã giống bố rồi, giống từ tính nết đến khuôn mặt... con gái giống mẹ, con trai giống bố là tốt mà. Pii còn có cả cái nốt ruồi ở tay phải giống y mẹ nữa, cùng 1 chỗ luôn. Tính đến giờ đã hơn 3 tháng, con ăn sữa mẹ hoàn toàn và cung hợp sữa hay sao ấy, mặt cứ phì phị ra, nhìn yêu lắm. Bố đi công tác mua cho con nhiều quần áo, chỉ sợ chật nên phải mua to hơn 1 size. Mà đặc biệt là bố còn mua cho con đôi giầy công chúa đầu tiên, đôi giày đỏ may mắn sẽ theo con suốt cuộc đời, giữ đôi bàn chân con cứng cáp vững vàng nhé! Mẹ thì cứ than trời là xịn quá. Nhưng bố thích, vì có mấy khi được mua đôi giày đầu tiên cho con gái đâu nhỉ? Bố vắng nhà nên bỏ qua bao nhiêu ngày con lớn lên, đến lúc ngồi máy viết lại những dòng này bỗng thấy tiếc nuối. Mẹ thỉnh thoảng nhắn tin cho bố kêu ca nuôi 2 đứa mệt quá, bố lại động viên "mai này chúng nó lớn muốn có 2 cái đuôi dính vào đít cũng chẳng được"...




Còn anh chàng Puu thì dạo này cũng lém lỉnh lắm. Con học tiếng Anh rất giỏi, thậm chí giỏi nhất lớp nữa. Ở nhà con toàn sử dụng song ngữ. Con thích ăn kẹo thì sẽ nói "mẹ ơi cho con candy"... Mẹ lấy cái màu đỏ thì con nói "yellow cơ"... Con biết rất nhiều từ vựng mà thậm chí đố các dì còn chịu, ví dụ như hình tròn là Circle này, hình vuông là Square này, hình tam giác là Triangle này... các con vật thì con biêt khoảng 20 con thú bằng tiếng Anh, tiếng Việt thì biết gần hết... Đếm thì con đếm tiếng Anh đến 20, tiếng Việt đếm 100. Có lúc con chỉ vào hình ảnh, hỏi bố rau này ra gì, bos cũng chịu... con vênh mặt nói "rau má, rau mùi.." thế thì bố thua con rồi, quả thật bố còn chưa biết ra má nó thế nào...

Con trai giỏi là thế nhưng đôi khi vẫn bướng bỉnh, bố đi công tác nhiều, ít ở bên con là con lại không sợ bố nữa. Hôm qua bố sai vặt con lờ lớ lơ, bó nói con chào bà nội con cũng không chịu... hư nhỉ? Thế là bố lại lên kế hoạch huấn luyện Puu bằng phương pháp mói nghiên cứu: Puu dạy em Pii. Nếu em mắc lỗi thì không phaảilà bố nữa, mà phải là Puu đứng ra dạy cho em lẽ phải, nói cho em nghe, rèn luyện em... thế là vô hình chung bố thì đỡ mệt, mà cả 2 đứa đều phải có ý thức nhìn nhau, làm gương cho nhau, mách nhau nữa...:)) Bố thật là thông minh!

Hôm qua mẹ kể cái chuyện con láu lỉnh bố nghe cũng buồn cười: Mẹ đưa các con đi Parkson chơi, con thích bộ ôtô McQueen tia chớp nhưng đắt quá mẹ không cho mua. Puu kỳ kèo mãi không được lại còn bị mẹ nói "mua cho con quả đấm ý.." thế là con quay ra kỳ kèo mẹ đòi mua quả đấm... Mẹ nói mua cái khác con cũng không chịu, khóc nhè bắt mẹ mua quả đấm cho bằng được... Chuột Chù bó tay! Sắp đến rằm Trung Thu, lớp Puu tổ chức cho các bạn cùng làm bánh dẻo. Con được mặc tạp dề, đội mũ vàng choé ngồi đóng bánh vào khuôn. Cô giáo kể con cứ dóng được 1 tý lại cho tay lên mút.. :)) cuối cùng thì cũng có sản phẩm về biếu bố mẹ. Con cá bánh dẻo không đẹp lắm nhưng con trai bố thế là giỏi rồi. Hoan hô!

Chuột chù thì dạo này nổi hứng đi mua cái lò nướng về, loay hoay nướng bánh cho cả nhà. Hôm bố đi công tác về mẹ chuột mang cho bố ăn thử, ngon ơi là ngoan. Thật sự là ngoan hơn ngoài hàng rất nhiều làm bố đi khoe khắp công ty. Mỗi tội nguyen liệu đắt tiền nên chắc không kinh doanh được mà chỉ để nhà ăn thôi... Chuột chù đảm đang chăm sóc con cái, chu toàn việc nhà lại còn biết làm bánh cho chồng nữa nên mượn blog của các con biểu dương 1 tý nhé! Thật là đáng yêu...