Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

Ồn ào hơn cả động cơ máy bay

Tuần vừa rồi cả nhà mình đi vào Huế chơi thăm ông Vinh anh của ông ngoại ( đã hơn 10 năm nay rồi mẹ mới gặp lại ông đấy). Đây cũng là chuyến đi xa đầu tiên của Pii nên mẹ cũng khá hồi hộp, không biết Pii có ngoan như anh Puu hồi xưa không nữa. Trước khi đi mẹ chuẩn bị thật kỹ mọi đồ đạc của 2 anh em, cho vào hẳn 1 cái vali to đùng. Vì bình thường ở nhà Pii rất là đanh đá chứ không hiền lành như anh Puu hồi xưa nên lần này đi phải có cả 2 dì để thay nhau bế Pii nữa, chứ 1 mình mẹ chắc không thể kham nổi 2 anh em Puu Pii đâu vì bố lại đi công tác Singapore nên không đi cùng mẹ con mình được. Trên đường ra sân bay, Pii ngồi rất ngoan trên xe, vì bị đánh thức dậy từ sáng sớm nên lên xe con ngủ ngon lành. Hôm đó máy bay lại bị trễ mất 2 tiếng đồng hồ, đến đúng giờ ngủ của Pii thì máy bay mới bay nên lên máy bay ngồi 1 lát mẹ cho Pii ti ti thì con ngủ luôn 1 mạch cho đến khi hạ cánh. Lúc máy bay cất cánh con vẫn chưa ngủ, cái mắt vẫn mở ra nhìn ngó xung quanh, chẳng hề khóc lóc tí nào làm mẹ thở phào nhẹ nhõm, vì mẹ sợ con lần đầu đi máy bay sẽ quấy. Thế là chuyến đi của Pii đã thành công được 1 nửa. Vào đến nơi con cũng rất ngoan, ăn ngủ đúng giờ giấc, thỉnh thoảng có hơi gào khóc 1 tí thôi nhưng như vậy là rất đáng khen rồi. Thế nhưng đến lúc ra mới thực sự là kinh hoàng. Lên máy bay con vẫn bình thường, nhưng khi máy bay chuẩn bị cất cánh thì con khóc toáng lên, mồm không ngừng gào thét, chắc là con bị ù tai nên khó chịu, tay cứ đưa lên đầu bứt tóc giật tai đến là tội, mẹ dỗ thế nào cũng không ngừng khóc, nhìn con mắt nhắm nghiền gào khóc mẹ thấy thương lắm, nhưng chẳng biết phải làm sao cả. Đến khi máy bay bay lên cao hẳn thì con cũng ngừng khóc, mẹ đùa với con thì con lại cười khanh khách. Được một lúc yên ổn thì lại đến lúc máy bay hạ cánh, con lại bắt đầu la hét ầm ĩ, ai dỗ thế nào cũng không được. Mọi hành khách trên máy bay ai cũng đổ dồn mắt về phía mẹ con mình, mẹ vừa bị tiếng khóc của con gào vào tai nhức hết cả tai, vừa ngại với mọi người xung quanh làm mẹ stress kinh khủng. Nhưng cũng đành để con kêu gào cho tới khi máy bay hạ cánh xuống sân bay thì con mới ngừng khóc. Thế là mặc dù Pii bé tí teo nhưng cũng nổi tiếng khắp máy bay, giọng con gào to đến nỗi át cả tiếng động cơ máy bay bên ngoài cơ đấy. Thế này chắc bố mẹ phải chờ cho tới khi Pii lớn bằng anh Puu mới cho đi máy bay được mất.

Không có nhận xét nào: