Thứ 3 mẹ đi thi lấy bằng lái xe ô tô, thế là từ sáng sớm tinh mơ đã phải lọ mọ dậy để sang Yên Viên rồi. Trước khi đi mẹ cũng đã vắt sẵn 3 bình sữa để Puu ở nhà ăn rồi nên cũng yên tâm. Sáng hôm đấy trời mưa to tầm tã, mẹ chỉ sợ cứ mưa mãi như thế đến lúc mẹ thi thực hành sẽ gặp khó khăn, may sao sang đến nơi thì trời cũng tạnh mưa. May quá, mẹ thi được 125/130 điểm, suýt đạt điểm tuyệt đối, bõ công bố hai tuần trước, cứ đến thứ 7 lại phải chở mẹ sang bên đấy tập xe chip cho quen.
Mẹ Puu sinh xong người ngợm béo ú, trông phải già đi mấy tuổi, thế mà hôm mẹ đi thi lái xe có em kém mẹ đến 4 tuổi còn tưởng mẹ bằng tuổi nữa chứ, lúc biết tuổi vẫn còn bảo mẹ trẻ, ặc... Sắp tới mẹ có bằng lái xe rồi, khi nào bố đi công tác mẹ vẫn có thể đưa Puu đi chơi được rồi nhỉ, nhưng phải tập lái nhiều để chạy thuần thục như bố ấy thì bố mới yên tâm được.
Cách đây hơn 1 tuần, đêm mẹ đang ngủ thì tự nhiên thấy có con gì cắn ngón chân cái của mẹ làm mẹ giật mình hét lên rồi vung chân làm cái con gì đấy bắn vào tủ nghe cái "cốp". Bố nghe tiếng hét của mẹ thì tỉnh dậy, tưởng mẹ mơ ngủ, mẹ bảo rõ ràng có con gì cắn vào chân, hình như con chuột, có vẻ lúc đầu bố không tin, lúc sau bật đèn lên bố nhìn thấy có cứt chuột ở đầu giường thì mới tin rồi vào bếp lấy bẫy để đặt. Hôm đấy mẹ thấy lo sợ thật sự, chỉ sợ cái con chuột chết tiệt đấy nó lại cắn Puu thôi, người Puu vừa mềm, vừa thơm dễ làm "món ăn" cho nó lắm. Mẹ nằm ngủ mà cứ giật mình thon thót mỗi lúc tay Puu sờ vào người mẹ, lại cứ tưởng con chuột trèo lên giường. Cả đêm hôm sau mẹ cũng không thể nào ngủ ngon giấc vì cứ lo ngay ngáy. Cũng may sau hôm đấy không thấy nó xuất hiện nữa. Hay là nó bị một chưởng mẹ hất vào tủ nên sợ rồi, chạy sang nhà khác cũng nên.
Hôm nọ buổi sáng giơ chân con lên tự nhiên mẹ lại phát hiện thấy có vết lõm nhỏ ở ngón chân út, nhìn cứ như là vết răng chuột cắm vào ấy, lại thấy sợ, nhắn tin bảo bố trưa về xem sao. Bố về bảo không phải, chắc chỉ là vết mụn bị vỡ ra thôi, hú hồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét