Hôm qua chị Cừu nhà bác Thủy tròn một tháng, bố lại không có ở nhà nên đi làm về mẹ đèo Puu đến nhà ông Sơn bà Hoàn chơi. Mẹ đi làm về đường tắc nên không kịp nấu bột cho Puu ăn ở nhà, đành mang đồ cho Puu đến đấy ăn. Mẹ muốn Puu giữ thói quen tốt nên bê luôn cả cái ghế ăn bố mua cho Puu ở TQ đi theo cho Puu ngồi. Đến nơi, Puu cứ ngơ ngác nhìn mọi người. Chị Cừu sau một tháng nhìn khác hẳn với hôm ở bệnh viện. Tóc chị cũng dầy và đen y như tóc Puu lúc trước, nhìn thế mẹ lại tiếc mái tóc của Puu bị bố làm hỏng mất rồi.
Một lúc nhìn nhà khác lạ, Puu cứ mếu máo suốt, có lúc mồm mếu trông thương lắm, nhưng sợ mọi người nên Puu không dám khóc, chỉ mếu rồi mắt ngân ngấn thôi, trông buồn cười lắm. Vì lạ nhà nên Puu không chịu ngồi vào ghế ăn, nhưng được cái Puu vẫn ăn ngon lành làm mẹ cũng mát dạ.
Puu có vẻ thích người cùng phe, các bà bế con cứ khóc mếu thôi, nhưng ông Sơn chìa tay ra bế thì con lại theo ngay, rồi nằm yên trên tay ông mà không khóc tí nào.
Lúc về Puu lại còn được bác Long cho một cái ghế ngồi đung đưa nữa nhé, đi chơi lại còn có quà nữa, sướng ghê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét