Con trai ngoài cái tài lẻo mép, giờ lại còn biết chống chế rất giỏi nữa. Dạo này mẹ tập cho con đứng lên ghế đánh răng vào bồn rửa mặt trong toilet, thế là con được dịp nghịch nước, cứ ăn cơm xong con lại đòi vào rửa tay rồi vặn nước cho chảy liên tục. Thấy thế mẹ nhắc nhở con không được nghịch nước nữa thì con trả lời “ ơ, Puu rửa tay mà”. Con trai có vẻ cũng lịch sự lắm cơ, sáng nay lúc bố đang tắm mẹ bảo con vào toilet đánh răng rửa mặt thì con nhất định không vào, cứ bảo “ ơ, bố đang tắm mà” rồi vào lấy bàn chải và chậu đem ra ngoài để đánh răng, đểu thế cơ chứ. Mẹ giờ người càng ngày càng đau hơn nên nhiều khi đi ngủ mẹ phải nằm nghiêng quay lưng về phía Puu cho dễ chịu, nhưng chỉ được một lúc là Puu lại lay người mẹ bảo “ Mẹ quay sang ôm Puu đi”, thế là mặc dù khó chịu cũng không thể nào từ chối lời đề nghị đáng yêu đó được. Mới ngày nào Puu còn bé tí ti thế mà giờ cứ như ông cụ non, cái gì cũng biết, nói năng già dặn đâu ra đấy. Hôm cả nhà ăn bún, con bảo dì Nga đi lấy đũa cho con, chờ mãi không thấy đũa đâu con cầm thìa lên và nói “ thôi, ăn tạm thìa vậy” làm ai nấy đều cười lăn vì cái lối nói ông cụ non của con.
Còn em Pii của mẹ tính đến ngày hôm nay là được 36w2d rồi, không biết đến bao giờ em sẽ ra ngoài này chơi với mọi người nhỉ. Bố thì thỉnh thoảng lại ghé bụng mẹ dặn Pii đến 1/6 thì ra ngoài này với bố mẹ nhé, chẳng biết Pii có nghe lời bố không, vì hồi trước lúc bố dặn dò anh Puu anh ấy cũng nghe theo đấy, bố bảo anh Puu đợi bố công tác về rồi hẵng chui ra, thế là anh ấy cũng nằm chờ đến hôm bố về đấy nhé. Bụng mẹ đợt này cũng trễ xuống hơn nên càng đè vào các khớp và dây thần kinh của mẹ khiến mẹ đi lại cũng khó khăn hơn, đi bộ lâu lâu là mệt và mỏi nhừ hai chân. Còn ban đêm thì đúng như cực hình của mẹ, mỗi lần trở mình cho đỡ mỏi thì toàn thân cứng đờ, đau điếng, bụng thì căng cứng như đeo đá, được cái không bị mất ngủ như đợt trước nữa.
Ấy vậy mà em Pii đến giai đoạn này vẫn nghịch ngợm lắm, vẫn vặn vẹo trồi đạp liên tục trong bụng mẹ, buổi đêm còn đạp mẹ hay huych khuỷu tay vào mạng sườn mẹ đau nhói. Không biết có phải Pii nghịch quá không mà hôm 35w mẹ đi khám thấy bác sỹ bảo con bị tràng hoa quấn cổ 1 vòng, làm mẹ cũng thấy hơi lo, chỉ sợ con cứ nghịch thế thì lại bị quấn thêm nữa thì tội lắm, con sẽ không nhận được đầy đủ dinh dưỡng từ mẹ như bình thường. Hy vọng sang tuần sau mẹ đi khám ở bệnh viện thì con đã gỡ được dây rốn ra vì mẹ vẫn muốn lần này lại sinh thường để cho con gái được ti mẹ luôn như anh Puu ấy.Tuần này mẹ cũng chưa thấy có dấu hiệu nào khác lạ cả, chắc em Pii vẫn muốn ở trong bụng mẹ. Nhiều lúc mẹ nghĩ đến ngày em Pii ra đời, vừa sốt ruột muốn được gặp con gái, để hết mệt mỏi, vừa thấy hơi ngại vì không biết bé Pii thế nào, liệu có ngoan như anh Puu không hay ra ngoài này lại quấy khóc suốt thì mệt lắm. Hôm trước nhìn ảnh siêu âm mặt bé Pii trông cũng giống anh Puu lắm, chẳng biết ra ngoài thì thế nào vì anh Puu nhiều người cứ khen xinh giống con gái. Tính đến thời điểm này mẹ cũng tăng được 11kg rồi, ít hơn hồi mang bầu anh Puu mặc dù lần này mẹ ăn uống được hơn lần trước, nhưng có vẻ như hấp thụ vào Pii không được bằng anh Puu thì phải, thôi, cố chờ đến lúc Pii ra ngoài này thì mới biết được như thế nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét