Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011

Bảy ngày đợi mong

Vậy là bé Pii của bố mẹ cũng đã ngoan ngoãn nghe lời mẹ nằm ngoan trong bụng mẹ suốt 9 tháng vừa qua, chỉ chờ ngày thích hợp là con sẽ ra ngoài này với bố mẹ rồi. Từ khi tết ra, bố Quang phải đi công tác khá nhiều, gần như tháng nào cũng phải đi tới 2, 3 lần. Đầu tháng 5 bố cũng đã phải đi một chuyến sang Trung Quốc, bố bảo đấy là chuyến công tác cuối cùng, sau đấy bố sẽ phải ở nhà để làm công tác trực chiến, ấy vậy mà ngày hôm qua bố lại có việc đột xuất nên đành phải xa 3 mẹ con 3 ngày để đi Singapore. Bố đi mà cứ không yên tâm vì giai đoạn này em Pii có thể chào đời bất cứ lúc nào mà, thế nên trước khi đi bố lại phải thủ thỉ với Pii chờ bố về, cố gắng nằm ngoan thêm chục ngày nữa. Mẹ thì có linh cảm chỉ cuối tuần này hoặc sang đầu tuần sau là em Pii sẽ ra đời thôi vì mấy hôm nay mẹ cảm giác bụng cũng tụt xuống nhiều hơn, mẹ bị đau thắt lưng nhiều hơn và đêm nằm ngủ mẹ bị tê người nhiều hơn. Hôm thứ 5 tuần trước mẹ vào viện khám thai định kỳ, bác sỹ nói Pii của mẹ nặng 3,2 kg rồi, nếu 39w con ra đời chắc sẽ to hơn anh Puu rồi, mà vẫn bị dây rốn quấn cổ nhưng bác sỹ bảo mẹ cái đó không đáng lo nên cũng yên tâm hơn phần nào. Sau đó bác sỹ cho mẹ đi chạy mornitoring để xem các cơn co, cô y tá bảo mẹ bắt đầu có cơn co rồi, như vậy là cũng sắp sửa đến ngày khai hoa nở nhuỵ rồi làm mẹ lại thấy hồi hộp và lo lắng mặc dù đây không phải là lần sinh đầu tiên của mẹ. Lúc về mẹ đi ngang qua phòng sơ sinh, nhìn thấy có 2 em bé mới sinh xong đang nằm trong lồng ngủ say sưa, hình ảnh anh Puu hồi mới sinh lại ùa về khiến mẹ xúc động lắm, lại mong ngóng chờ đợi cái ngày thiên thần nhỏ của mẹ ra đời, để được ôm con trong vòng tay, nhìn ngắm khuôn mặt của con để xem con có giống với hình ảnh trong mơ của mẹ không nhỉ. Ngay từ khi con mới được 7w tuổi mẹ đã nằm mơ con sẽ là một bé gái mũm mĩm, xinh xắn, có hai cái bím tóc xinh xinh, khuôn mặt hơi giống anh Puu nhưng trắng và "con gái" hơn anh Puu. Bé Pii tuy là con gái nhưng ở trong bụng mẹ mà đã nghịch lắm rồi. Bình thường đến gần giai đoạn sinh là các bé sẽ hoạt động ít hơn nhưng mẹ vẫn thấy Pii nghịch lắm, đạp mẹ huỳnh huỵch rồi lại gồ lên gồ xuống như Tôn Ngộ Không ý. Được cái bầu Pii lần này mẹ không bị xuống máu chân lần nào cả, mặt có vẻ cũng không bị sưng lên vì tích nước như chửa anh Puu, chỉ tròn hơn lúc bình thường vì tăng cân lên thôi. Nhưng có vè giai đoạn cuối mẹ lại bị mệt hơn thì phải. Hồi chửa anh Puu, trước hôm sinh mẹ vẫn còn đi chợ nấu cơm, thế mà giờ mẹ đi từ nhà ra chợ rồi về thì mệt bở hơi tai, thở không ra hơi mất nên thời gian này mẹ chỉ ở trong nhà thôi, công việc đi chợ lại phải uỷ thác cho bà Mến vậy.

Anh Puu thì càng ngày càng như ông cụ non vậy. Puu rất chăm chỉ đánh răng nhé chứ không lười đánh răng như bố đâu. Buổi sáng ngủ dậy là con lại lon ton chạy vào nhà vệ sinh, kéo ghế ra rồi đứng lên ghế để đánh răng. Ăn cơm xong lại tự giác kéo ghế đứng lên rửa tay và đánh răng rất chăm chỉ. Giờ cu cậu cũng biết ngồi toilet rồi nhé. Mẹ mua cho Puu cái miếng nhựa của trẻ con để lắp lên bồn cầu người lớn, thế là mỗi khi con muốn đi ị là mẹ lại kéo ghế cho con trèo lên ngồi. Puu ngồi toilet như người lớn ý, vừa ị lại phải vừa chơi điện tử cơ, ngồi lên toilet là con lại gọi với ra " cho con mượn điện thoại nào" Puu rất hay "chỉnh" mọi người nhé, cứ như mình biết nhiều lắm ấy. Có hôm mẹ nói nhầm ipod thành ipad liền bị con chỉnh luôn " ipod chứ", con biết phân biệt đâu là ipad, ipod và iphone, đúng là trẻ con ở thời đại công nghệ số có khác. Trưa hôm qua mẹ đứng trước cửa, con bắt mẹ phải đi dép vào. Ông cụ non: "mẹ đi dép vào đi, khổ quá cơ". Mẹ: "vâng, mẹ biết rồi ", ông cụ non cúi xuống lấy 2 chiếc dép xỏ vào chân cho mẹ rồi nói " đúng rồi, thế chứ, good". Hôm trước đi mua hoa quả, mẹ định xuống mua thì bố bảo mẹ cứ ngồi yên trên xe để bố xuống cho, Puu liền quay sang bảo mẹ " mẹ ngồi đây thôi, bố đi rồi, ở ngoài có nhiều xe máy lắm, đâm vào kinh khủng luôn". Nếu cứ quan sát rồi để ý những câu đối thoại của con thì thấy ngộ nghĩnh và buồn cười lắm nhé. Hôm về giỗ cụ, chị Anh Thư nhà bác Thắng bảo với con " Mẹ em có bụng chửa đấy, mẹ chị cũng bụng chửa không đi xe được", dì Diệp thấy thế liền bảo" Mẹ Thư đẻ em rồi cơ mà" thế là Puu liền nói " Ồ, nhận vơ" Trong lúc mẹ ngồi viết blog cho Puu Pii, tự nhiên mẹ bị nhiều cơn gò tử cung hơn bình thường, thỉnh thoảng đầu Pii lại chúc xuống dưới làm mẹ thấy tưng tức, nhói nhói, không biết thế nào, hix hix, chờ thêm mấy ngày nữa để bố về con nhé, để bố còn vào cùng mẹ con mình, còn quay phim, chụp ảnh giây phút đáng nhớ của con chứ nhỉ, ngoan ngoan con nhé! Bố mẹ yêu các con nhiều...nhiều.

Không có nhận xét nào: