Hôm thứ 7 vừa rồi bố chở bà nội về HD thăm Puu. Con tầm này mỗi ngày một lớn, mỗi ngày một khác. Ai nhìn cũng thấy thế. Bố thích lắm, mặc dù 2-3 ngày đã nhìn thấy con 1 lần nhưng vẫn thấy khác... Mẹ Puu giỏi ghê. Mai kia bố con mình cùng làm 1 cái huy chương "nuôi con khoe dạy con ngoan" tặng mẹ nhé !
Ơ, lại nói đến chuyện ngoan... Tuần vừa rồi bố mẹ lại tranh luận xem con thế nào là ngoan. Puu tuần này bắt đầu hơi quấy quấy, bố cho là thế. Vì con thức nhiều hơn, ban ngày con không chịu ăn cho no, chỉ ti 1 tí là gà gật ngủ, cứ bắt bế, đặt xuống là ọ ẹ đòi ti tiếp, mà cho ti thì chỉ 1 tí lại nhè ra. Con ăn không no nên không ngủ được đấy mà. Thế mà bà ngoại và mẹ thì cứ bênh con, nói là trẻ con thế là ngoan lắm rồi. Mẹ muốn cho con "ăn theo nhu cầu, ngủ theo sở thích" còn bố thì muốn con "kỷ luật quân đội". Bà ngoại và dì Diệp cứ chằm chặp bảo vệ ý kiến của mẹ. Bố bảo "con hư tại mẹ, cháu hư tại bà"... Nói thì nói thế, nhưng bố cũng thương Puu lắm, đành chịu mẹ thôi. Ừ thì con còn bé, để lớn lớn rồi "kỷ luật quân đội" cũng được vậy. Không biết đấy là do bố thương Puu hay thương mẹ Puu nữa... Vì bố thông cảm và tội mẹ Puu lắm. Bản tính mẹ con là người phụ nữ tháo vát, nhanh nhẹn, lại vui vẻ và tình cảm. Bây giờ 24/24 phải ở lì trong nhà, không giao tiếp với ai mấy, không vận động gì mà chỉ "ăn, ngủ, ti, ăn, ngủ, ti"... Mẹ con lại vốn là người nhạy cảm, vốn cũng xinh xắn, bây giờ phì lũ, béo ú ra, không được chăm sóc sắc đẹp nữa... Có những khi nghe mẹ con tâm sự chuyện cuộc sống, chút ít luyến tiếc tuổi tung tăng bố cũng thương ghê cơ. Những lúc ấy bố Puu đành chịu hết, thương mẹ con lắm mà. Đấy nhé, mẹ con hy sinh tuổi trẻ và cuộc sống cho con, sau này con thương mẹ nhé? làm đàn ông đích thực để che chở mẹ nhé?...(nói thế lại nghĩ đến bà nội con...huhu)
Puu ngoan của bố (ngoan theo tiêu chuẩn của mẹ thôi nhé, chưa đạt tiêu chuẩn của bố đâu - cho đến khi bố hạ tiêu chuẩn xuống), con lớn hơn nhiều rồi đấy. Bố cũng thấy gắn bó với con hơn nhiều rồi. Mỗi lúc đi làm, mỗi lúc nói chuyện với bạn bè, sắp xếp thời gian, công việc đều có hình bóng 2 mẹ con. Nhớ Puu và mẹ Puu lắm nhưng công việc bộn bề quá, còn có quá nhiều thử thách và khó khăn trước mắt. Nhưng bố Puu sẽ cố gắng sống tốt và vượt qua tất cả, Puu nhỉ? Trên đường từ HD lên HN hôm trước bố nghe FM thấy người ta nói có câu danh ngôn "dũng cảm không phải là dám chết, mà là dám sống để vượt qua mọi khó khăn". Bố Puu sẽ rất dũng cảm, vì có Chuột chù và Puu luôn động viên Mèo phải không...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét