Vậy là Puu của bố mẹ đã được 18 ngày tuổi rồi, thế mà mẹ cứ tưởng là Puu phải được 1 tháng rồi cơ, thấy thời gian trôi chậm quá. Nhưng có khi giờ thì thấy lâu, chứ vài tháng nữa lại thấy sao mà thời gian trôi nhanh thế, loáng cái đã phải đi làm rồi, lúc đó Puu mới chỉ được 4 tháng tuổi thôi, còn bé quá, mẹ đi làm cũng không yên tâm, có lẽ sẽ phải xin nghỉ phép để ở nhà chăm Puu thêm một thời gian nữa thôi nhỉ.
Đúng là Puu thay đổi từng ngày, mỗi ngày trông cái mặt con lại phính ra và trông cũng già dặn hơn nữa, ai đến chơi cũng bảo trông con chẳng ai nghĩ là mới đẻ có mười mấy ngày. Nhiều lúc mẹ cảm giác như con cũng biết được nhiều chuyện lắm nhé. Có hôm bố mắng con khi con đang khóc, nghe bố mắng thế là con im luôn, mắt thì chớp chớp như thể sợ sệt lắm vậy. Có lúc mẹ đang cho con ti, con đánh cái "ủm" rõ to rồi mồm thì vừa ngậm ti, vừa cười toét miệng, chắc là cu cậu xấu hổ quá nên cười trừ :D. Nhiều lúc vừa cho con ăn, vừa ngắm con thấy con thật là xinh xắn, đáng yêu. Nhưng thỉnh thoảng con cũng hư lắm, làm mẹ cũng thấy bực mình. Như đêm hôm qua ấy, lần đầu con thức dậy mẹ cho con ăn rồi thay cho con cái bỉm để con ngủ cho ngon, lần sau cũng vậy nhưng hễ con thiu thiu ngủ mà mẹ đặt con nằm xuống là con lại kêu gào đòi ăn tiếp, 1 lần, 2 lần làm mẹ bực mình quá, bà ngoại lại lên bế con một lúc thì con lại ngủ lăn quay, kiểu này là thích được bế rồi, mấy hôm nữa lên hà nội mà con cứ đòi bế như thế thì mẹ làm thế nào giờ? Dạo này bế Puu cũng có vẻ nặng tay hơn, nhưng chẳng có cân nên cũng không biết là con có tăng được mấy cân nữa. Hôm qua bố thông báo không phải đi công tác Trung Quốc nữa, thế là con sắp được về nhà mình rồi, sắp bị bố cho vào kỷ luật thép rồi.
Mẹ tranh thủ vừa cho con ti xong thì ngồi viết nhật ký cho con, thế mà đặt con nằm nôi một lúc con lại oe oe rồi, lại đòi bế đây mà, thôi đành phải chịu thua con trai vâỵ, không viết nữa, con kêu kinh quá cơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét