Hôm nay là ngày thứ 3 Puu đi học. Sở dĩ mẹ ngày nào cũng kể chuyện Puu đi học vì đây là giai đoạn đầu khó khăn của con, phải thích nghi với một môi trường mới với những điều mới lạ, những trải nghiệm mới của Puu. Chiều hôm qua mẹ cùng chú Đức và dì Diệp đến đón Puu từ 4 giờ kém, đúng lúc đến nơi thì thấy con đang ngồi trên lòng cô giáo, tay ôm ba lô và mồm thì đang mếu máo. Cô bảo rằng đang bảo các bạn lấy ba lô ra thay quần áo để chờ bố mẹ đến đón, con nghe vậy tưởng là được đi về nên đòi ôm ba lô bằng được và khóc, vừa lúc mẹ cũng đến đón Puu thật. Ngày hôm qua mẹ đến đón con sớm nhất lớp nhưng muốn ngồi lại hỏi chuyện cô, đồng thời xem Puu chơi như thế nào. Lúc mẹ đến con cứ bám lấy mẹ vì sợ mẹ lại bỏ con lại mà đi mất, mẹ phải nói mãi con mới chịu ra chỗ đồ chơi chơi cùng chú Đức và dì Diệp. Cô nói rằng con ăn sáng rất ít này, ăn lại ngậm nữa, bữa trưa thì ăn ngoan hơn, đòi tự xúc cơm ăn, nhưng mỗi tội ăn cơm trộn thịt thì thịt con cứ nhằn lại trong miệng rồi để ở bên má như con khỉ ấy, cô nhắc thì con lại nhè ra khay. Đến giờ đi ngủ thì mỗi bạn ở đó được phát một chiếc giường vải và tự ngủ. Do chưa quen nên lúc đầu con cũng trằn trọc mãi mới ngủ được, nhưng được cái khi ngủ thì ngủ rất sâu, Puu của mẹ bình thường vẫn được cái nết ngủ rất ngoan mà.
Ngày thứ 2 đi học vẫn chưa quen nên con vẫn chỉ chơi một mình, thỉnh thoảng cũng chơi với các bạn nhưng ít thôi. Đón con sớm, mẹ chở con qua Vincom cho con vào chơi một lúc vì là ngày 1/6 mà, chụp ảnh với mấy nhân vật hoạt hình này rồi lên thế giới game cho con chơi. Gọi là cho con đi cho có không khí chứ con cũng chưa biết chơi mấy trò đó, mỗi trò con ngồi 1 tẹo để chơi chứ cũng chẳng ham hố gì cả. Lúc về cả nhà định đi ăn ngoài rồi cho con đi chơi tiếp nhưng con lại cứ đòi về " con muốn về nhà", rồi hỏi mẹ "mẹ có về nhà không?", mẹ hỏi con về nhà với ai thì con nói " con về nhà với bà Mến" thế là cả nhà lại về nhà ăn cơm vậy. Về đến nhà bà Mến xúc cho con một bát cơm, con đã vội giằng lấy rồi tự lấy thìa ra xúc ăn ngon lành, chắc cu cậu cũng đói đây, nhưng cũng chỉ thích ăn cơm không thôi, mẹ phải nịnh mãi mới chịu ăn cơm trộn với thịt đấy. Đến tối thì có chị Sóc con nhà chú Giang bạn bố sang chơi, con lúc đầu còn ngại ngùng chưa chơi với chị, lúc sau đã thấy 2 chị em nghịch như giặc rồi. Mà Puu đểu lắm, chị cứ cầm con robo trái cây của con lên định chơi thì con lại bảo " hết pin rồi" để không cho chị chơi, thế cơ chứ lại.
Đến sáng nay ngủ dậy, mẹ gọi con mãi cũng dậy nhưng lại mè nheo, cứ không chịu đánh răng (muốn trì hoãn việc phải đi học đây mà), mẹ cứ hỏi tại sao lại mè nheo thì con không nói gì cả. Nhưng đến lúc mẹ xách ba lô ra để bố đưa con đến lớp thì con bắt đầu khóc rồi bảo "không đi lớp với các bạn đâu", bố mẹ hết nịnh nọt, rồi vờ bảo cho Puu đi đánh golf cùng bố Puu cũng không chịu mắc mưu. Vì rút kinh nghiệm hôm qua đưa Puu đi chỉ làm Puu thêm quyến luyến nên hôm nay mẹ để bố chở con đi học, để các cô đón con ở dưới rồi đưa con lên lớp, chiều mẹ mới đón con về nên mẹ chỉ đứng ở trên nhà nhìn con đi theo bố. Hai bố con đánh vật với nhau trên đường vì bố thì phải vác nào túi gậy, nào túi quần áo và ba lô của con, một tay thì dắt con đi trong khi con kêu gào thảm thiết, động tí là ngồi thụp xuống để không phải đi, làm bố cáu, bố tét đít, có lúc còn bị bố tát cho 1 cái vào má (chắc chỉ tát nhẹ thôi) nhìn thương ơi là thương. Mẹ với các dì đứng ở trên nhìn xuống mà không dám xuống vì sợ con lại theo nên chỉ biết đứng nhìn dáng con nhỏ xíu lật đật bên cạnh bố khuất dần sau những đám cây, mẹ thấy tội ghê lắm cơ. Một lúc sau mẹ gọi điện hỏi bố xem con như thế nào thì cứ thấy tiếng con nheo nhéo bên ngoài "mẹ đâu rồi? mẹ đâu rồi", lại rơm rớm nước mắt. Rồi bố lại để con gọi điện lại cho mẹ, mẹ nói chuyện với con để an ủi động viên con, nhưng nghe giọng mẹ 1 lúc là con lại khóc đòi về với mẹ, thế là cả hai mẹ con lại cùng khóc trong điện thoại, đến lúc bố đòi đưa điện thoại cho bố tắt đi mẹ có nghe hình như con nói là "không yêu mẹ đâu, ghét mẹ" thì phải, khổ thân con trai. Đến lớp mẹ thấy cô nói lại là Puu cũng giẫy đạp khi lên lớp, nhưng lên đến nơi thì cũng đỡ hơn. Sáng nay con ăn được nửa bát cháo và thêm 2 thìa xôi, buổi trưa ăn cơm cũng ngoan hơn và ngủ thì không bị trằn trọc như hôm qua nữa. À, hôm qua Puu đi học cũng đã biết tự xỏ dép vào toilet để đi tè nhé (vì ở lớp con có cái bệ xí tè thấp cho các bé trai mà), con đi học sẽ luyện được tính tự giác trong nhiều việc mặc dù ở nhà bố mẹ cũng không chiều con, cũng dạy con tự lập từ bé. Buổi chiều nay mẹ cũng lại đến đón con từ sớm, cứ nghĩ lại bắt gặp hình ảnh hôm qua của con, nhưng đến nơi nhìn vào lớp thấy con đang chạy nhảy cùng các bạn rất vui vẻ, mẹ đến con cũng vui vẻ ra chào. Mẹ hỏi han tình hình của con, các cô bảo hôm nay con cũng bắt đầu chơi với các bạn rồi, lại còn trêu chọc bạn gái nữa chứ. Lớp Puu nhiều con trai hơn con gái, trong lớp chỉ có mỗi 3 bạn gái thôi nhé. Mà hoá ra Puu lại học cùng lớp với toàn các bạn sinh giữa năm và gần cuối năm 2008, Puu cũng vẫn bế nhất lớp, thế mà mẹ cứ tưởng là toàn các bạn cùng năm với con mà trông lớn thế, nhưng Puu đứng so với các bạn thì cũng chẳng bé hơn, thậm chí còn cao hơn mấy bạn trai trong lớp cơ. Trên đường về nhà con lại nghêu ngao hát bài "bé đi mẫu giáo". Bây giờ cu cậu rất biết bày tỏ tình cảm nhé, lúc tối ngồi chơi, thỉnh thoảng con lại chạy ra chỗ mẹ, lăn vào người mẹ rồi nói "yêu mẹ lắm" nghe mà sướng tai ghê vì trẻ con không biết nói dối mà. Lúc tối nay tự nhiên con lại hay hỏi bố thế, thỉnh thoảng lại hỏi "bố Quang đâu?" mẹ bảo bố đi tiếp khách, con cười nói chuyện khác, lúc sau lại quay sang hỏi lại, hỏi phải đến 3, 4 lần, rồi có lúc con vờ nói chuyện điện thoại với bố, con nói "bố về chưa? à, bố đi tiếp khách à, à...à..." cứ như đúng rồi ấy. Ngồi chơi bên phòng kia một lúc là con lại đòi về, kéo tay mẹ bảo "mẹ đi về nhà với Puu đi", lúc nào cũng chỉ thích về đúng nhà mình thôi. Vừa nãy trước khi con ngủ, con quay sang bảo mẹ "không đi các bạn đâu", mẹ ậm ừ bảo con ngủ đi thì con áp tay lên má, mắt lại nhìn suy tư rồi một lúc lại thở dài một cái, đúng là ông cụ non.
Em Pii hôm nay cũng không thấy có dấu hiệu gì cả, hôm nay là Pii được 39w2d rồi này, chắc có khi đợi đến 6/6 mới ra cho đẹp thật. Tối ăn cơm xong, ngồi chơi mẹ nhìn chân thấy có vẻ hơi sưng sưng hơn bình thường, các đầu ngón tay cũng sưng sưng lên, không biết có vấn đề gì không nhỉ hay là đó là hiện tượng sắp sinh. Tối nay có vè cơn gò cũng nhiều hơn, mỗi lúc như vậy mẹ chỉ thấy tưng tức phía dưới, hơi đau bụng 1 chút và khó thở thôi chứ chưa phải là đau đẻ. Mà tối nay em Pii cũng hiếu động hơn, vặn vẹo bên trong liên tục, không biết bé con khó chịu điều gì nhỉ? Khi mẹ đứng thì thấy bụng cũng chưa phải là tụt lắm mà sao lúc ngồi nó khó chịu thế, cảm giác như cái bụng nó bị xệ xuống hết mức, sắp sửa rơi ra đến nơi ấy. Không biết có phải hôm trước mẹ ngồi nhiều không mà đêm qua mẹ ê hết cả mông, lại bị đau mỏi hết cả người, đau lưng, đau hông, đau chân nữa. Nhiều khi cứ nghĩ đấy là dấu hiệu Pii đang đòi ra rồi nhưng đợi mãi mà chẳng phải. Thôi, mẹ tranh thủ viết cho các con một chút để khỏi quên, mẹ ngồi từ nãy đến giờ lại bị ê hết cả mông và người rồi, phải nằm xuống nghỉ chút thôi. Yêu các con nhiều lắm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét