Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

Tuần thứ hai của Pii

Cả nhà thương nhau
Vậy là hôm nay bé Pii của bố mẹ đã được 14 ngày tuổi rồi đấy, nhìn con lớn hẳn lên so với hôm đầu về nhà, bàn tay, bàn chân không còn nhăn nheo nữa mà bắt đầu có da có thịt rồi. Tuy nhiên da mặt con mặc dù đã bớt đỏ hơn và cũng căng hơn nhưng vẫn còn nhiều mụn sữa trắng li ti, lại thêm vài cái mụn đỏ có nhân trắng nữa, chắc là phải tầm 2 tháng trở ra da con mới mịn màng được vì hồi xưa anh Puu cũng thế mà, anh ấy còn tội nghiệp hơn Pii vì bị chàm cơ địa nên hồi nhỏ mặt mũi lúc nào cũng xấu xí và ngứa ngáy nữa.Tuần đầu tiên của Pii mọi thứ trôi qua đều thuận lợi cả, sau sinh 4 hôm thì mẹ thấy 2 bầu ngực đau ơi là đau nên phải nhờ người đến thông tia sữa ra, hôm sau hết đau hẳn và Pii có sữa mẹ để ti, không phải mút mỏi mồm để ra chút sữa non như mấy hôm đầu nữa. Anh Puu tuần đấy lại bị ốm sốt nên mẹ cho nghỉ học hết cả tuần thành ra anh ấy ở nhà lại cứ hay luẩn quẩn bên này, mẹ lúc nào cũng phải trông chừng anh ấy không thì sợ anh còn nhỏ chưa biết gì làm Pii bị đau thì tội nghiệp Pii lắm. 

Sang tuần này anh Puu bắt đầu đi học trở lại rồi thành ra mẹ cũng thảnh thơi hơn, đáng nhẽ sẽ có nhiều thời gian viết blog cho Puu Pii nhưng mẹ lại bị tắc sữa, cứ thông được chỗ này thì lại bị sang chỗ khác, đau ơi là đau, đã vậy người lại còn bị sốt rét nữa chứ, đo nhiệt độ gần 40 độ ấy vậy mà giữa mùa hè vẫn phải đi tất đắp chăn rên hừ hừ, đầu thì đau như búa bổ. Hôm nay mẹ cũng vừa phải nhờ người đến thông tia sữa kết hợp uống nước lá đinh lăng nhờ bà nội lấy cho, chẳng biết có hết không, hi vọng nó đừng chạy lung tung nữa không thì chỉ vài lần là mẹ không còn sữa cho Pii tu ti nữa, thế thì thiệt thòi cho Pii lắm vì sữa mẹ là nguồn dinh dưỡng tốt nhất mà. Sáng thứ hai bố gọi anh Puu dậy đi học, mặc dù cũng không muốn đi học đâu nhưng vẫn đi theo bố ra xe mà không hề khóc, chỉ đến lúc cô đón thì mới nhè một tí thôi, đến chiều về là rất vui vẻ phấn khởi, chỉ mỗi tội là mắc bệnh hơi tí lại khóc nhè thôi, chẳng biết là đến tuổi thế hay là vì sao nữa. Mà Puu bây giờ cũng nhát hơn hồi bé nhiều, hôm nọ có anh Tôm nhà cô Trang béo đến chơi, rủ Puu chơi cùng mà Puu nhất quyết không chơi, cứ bám rịt lấy bà Mến đòi bế, kiểu này lớn lên thể nào cũng suốt ngày bị em Pii bắt nạt mất thôi. Biết thừa là phải đi học nhưng sáng ra nhìn thấy bố mặc quần áo xong Puu lại quay sang bố bảo " bố đi làm nhớ!" để đánh trống lảng việc mình phải đi học. Giờ Puu cũng thiên thẹo ra phết, hôm trước cô dặn ngày hôm sau đi học rồi đi tổng kết lớp thế mà về dám nói với mẹ là mai được nghỉ học, may mà mẹ kiểm tra thấy có thông báo của trường đấy.

Em Pii mỗi ngày trông một khác, Pii có vẻ còn cứng cáp hơn anh Puu nhé. Pii rụng rốn sớm hơn anh Puu này, mới được mấy ngày mà cô nàng đã biết tự lật người nằm nghiêng 1 bên để đỡ mỏi này, rồi khi được bà hỗ trợ nằm sấp cô nàng ngỏng đầu lên cao rất lâu nhé. Pii ăn rất đúng giờ, cứ 3 tiếng lại đòi ăn 1 lần, mà đòi ăn là quyết liệt lắm, không được cho ăn ngay là cô nàng kêu gào nghe thảm thiết. Đấy, con lại đòi ăn rồi, mẹ phải cho Pii ti ti một tí vậy, để lúc khác mẹ có thời gian lại ngồi viết tiếp nhé

Không có nhận xét nào: