Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

1/6 - ngày thứ 2 đi học

Hôm nay là ngày Quốc tế thiếu nhi vậy mà bé Puu vẫn phải đi học thôi. Sáng nay ngủ dậy, mở mắt ra là con cầm ngay cái điều khiển để bật phim hoạt hình, dạo này có vẻ thích xem hoạt hình lắm rồi, lại thấy ngay phim rôbot trái cây, vừa nhìn một cái con nhận ra ngay liền chạy đi lấy con robot "quýt mâp" của con ra để so sánh. Vệ sinh cá nhân xong, con nằm xem ti vi một lúc trong khi chờ mẹ chuẩn bị balo để đi lớp. Lúc mẹ bảo " đi thôi con ơi" con liền bật dậy rất nhanh, tay cầm ba lô ra ngoài sân xỏ dép để đi học, mẹ không nghĩ là con lại vui vẻ nhanh nhẹn đi học như thế, ra ngoài gặp bà hàng xóm con còn khoe cháu đi học đấy nữa chứ. Ra chỗ gửi xe, con nhớ ngày hôm qua có bố đưa đi liền hỏi mẹ " thế bố Quang đâu rồi hả mẹ?" mẹ bảo bố đi làm rồi, con " à" rồi theo mẹ ra xe. Puu hôm nay ngoan thật là ngoan, tự giác xuống cửa sau để ngồi hàng ghế sau chứ không đòi ngồi trước như mọi khi. Trước khi đưa con đến lớp mẹ rẽ qua trạm y tế phường để cho con uống vitamin A và thuốc tẩy giun. Ở đó họ cũng yêu cầu cân đo luôn, kết quả là cân nặng của Puu thì vẫn vậy, 14kg và chiều cao thì có tăng hơn 93cm. Hôm nay con uống thuốc cũng không hề khóc lóc gì cả, xong 2 mẹ con lại lên xe chở nhau đến lớp. Trên đường đi con huyên thuyên đủ thứ chuyện, nhìn thấy trên đường nhiều xe máy con cũng reo lên sung sướng " nhiều xe máy chưa" rồi cười khanh khách. Đến phố Huế thấy 2 bên đường treo nhiều đèn lồng con cũng hò reo rồi ngồi đếm đèn. Đến lớp con nhìn thấy cô Hoà là nhận ngay ra cô, vui vẻ theo cô lên lớp, mẹ cũng đi cùng con lên định để chụp ảnh cho con vì hôm qua mẹ chưa chụp được cho con mà. Thế mà lên đến lớp, các bạn rủ con vào lớp con cứ giấu mặt vào người mẹ, một lúc rồi con ôm chặt lấy cổ mẹ rồi khóc nức nở ( chắc bắt đầu cảm giác bị bỏ rơi mà). Mẹ phải lừa lừa con, bảo con đi lấy cho mẹ con khủng long, thế là có 1 bạn rất nhanh nhẹn đã chạy đi lấy rồi, mẹ lại bảo lấy cho mẹ con mèo màu hồng, bạn lại chạy đi lấy con mèo nhưng không phải con mèo hồng, mẹ hỏi Puu con mèo màu gì, Puu trả lời " mèo màu vàng", mẹ bảo " thế Puu chạy đi lấy cho mẹ con mèo màu hồng đi", bạn kia lại chạy đi lấy nhưng vẫn không đúng, mang ra cho mẹ thì con liền bảo" không phải màu hồng rồi, đây là màu cam".
Mẹ và các cô cùng khen ngợi con giỏi thì con cũng vui vẻ lên, miệng nhoẻn cười rồi bắt đầu chạy đi lấy mèo, mẹ tranh thủ chạy ngay ra thang máy để về, chắc quay ra không thấy mẹ đâu bé con khóc nhiều lắm đây, mẹ cũng thương lắm, lại mau nước mắt nữa nến suýt nữa thì mẹ cũng khóc theo con, chỉ muốn ôm con rồi mẹ con cùng về nhà thôi, nhưng mẹ muốn tốt cho con thì mẹ phải cứng rắn lên thôi con ạ. Như sáng nay, lúc mẹ đang ngồi thì con tự nhiên ôm lấy cổ mẹ rồi nói "con yêu mẹ lắm" làm mẹ thấy hạnh phúc vô cùng, câu nói của con đã tiếp thêm sức mạnh cho mẹ vượt qua những nỗi buồn trong cuộc sống này đấy con ạ, cảm ơn con trai nhé!


Những ngày cuối cùng chuẩn bị sinh Pii, tâm trạng mẹ lại không được tốt. có những việc buồn làm mẹ phải suy nghĩ và lại muốn khóc nên chắc cũng ảnh hưởng đến Pii nhiều lắm, mẹ cũng thương em ở trong bụng mẹ chịu nhiều thiệt thòi, rồi cũng lo tâm trạng của mẹ sau này cũng ảnh hưởng đến tính cách của em, mẹ không muốn em lại trở thành con người đa sầu đa cảm như mẹ, mẹ muốn em vui vẻ, hoạt bát như anh Puu ấy. Ngày hôm nay mẹ cũng chưa thấy có dấu hiệu nào thông báo em muốn ra ngoài này cả mặc dù thỉnh thoảng mẹ cũng thấy hơi hơi đau bụng lâm râm, nhưng có lẽ chưa thật đúng thời điểm để bé con ra ngoài này nhỉ.

Không có nhận xét nào: