Puu hôm nay đi học bắt đầu ngoan rồi, buổi sáng mẹ chở Puu đến trường con chẳng khóc tí nào nhé, chỉ đến khi cô ra đón con lên lớp, phải chia tay mẹ thì con mới oà khóc, nhưng cô bảo rằng lên đến lớp là con lại ngoan ngay. Mỗi tội từ ngày con đi lớp, về nhà con có vẻ nhõng nhẽo và mít ướt hơn, hơi tí là khóc nhè, nhiều lúc mẹ nói mãi con mới chịu nghe theo. Tối hôm qua con lôi hộp thuốc của mẹ ra nghịch, mẹ bảo "mẹ hết thuốc để uống rồi, Puu mua cho mẹ hộp thuốc khác đi", Puu trả lời " Con không có tiền", mẹ lại bảo " con bảo bố mua cho mẹ đi" con trả lời " bố đi ị rồi ". Con đi học về là cứ quanh quẩn ở nhà với mẹ, chẳng chịu đi chơi đâu cả, nịnh nọt đủ kiểu cũng không chịu đi. Có lúc lại ôm cổ mẹ hôn hít rồi nói " yêu mẹ Trang lắm" rồi tự nhiên lại nói " bố hư", chẳng hiểu con bé thế có hiểu gì không mà lại nói vậy. Chắc có khi hôm chủ nhật con thấy bố mẹ tranh luận gay gắt, con bênh mẹ nên nói như vậy đấy, kiểu này chắc mỗi khi bố mẹ tranh cãi nhau phải ra chỗ nào không có con thôi, chứ con còn bé mà đã có suy nghĩ như ông cụ non thế này rồi, tranh cãi nhau trước mặt con làm ảnh hưởng đến tâm sinh lý của con thì thật là tội nghiệp.
Em Pii ngày hôm nay là vừa tròn 40w đây, theo dự sinh là phải ra rồi đấy nhưng vẫn nhất quyết bám trụ trong bụng mẹ. Sáng nay ngủ dậy tự nhiên mẹ thấy ra cái gì ướt ướt, vào nhà vệ sinh kiểm tra thì hoá ra mẹ ra máu cá, vậy là đã bắt đầu có dấu hiệu rồi đây. Ngày hôm nay cũng vừa đúng ngày mẹ hẹn khám với bác sỹ trong bệnh viện. Sau khi đưa anh Puu đến lớp, về nhà mẹ ra ngoài hàng gội đầu cho sạch sẽ, rồi ăn sáng no nê ( rút kinh nghiệm mấy lần trước đi khám mẹ chẳng ăn uống gì nên đói ơi là đói), sau đó lái xe đến bệnh viện để khám. Bác sỹ lại cho mẹ chạy mornitoring để theo dõi tim thai xem thế nào, lúc sau mẹ đi lấy nước tiểu để làm xét nghiệm thì lại thấy ra máu. Vào phòng bác sỹ khám trong cho thì bảo là mới chỉ giãn ít thôi, vẫn còn chắc lắm, mẹ nghe bập bõm thấy bác sỹ bảo cũng chưa đẻ ngay được. Mà theo như ngày thụ thai của con thì phải sang đến tuần sau con mới tròn 40w cơ, chẳng hiểu như thế nào nữa. Ngay cả bác sỹ cũng nói với mẹ rằng có dấu hiệu như vậy thì cũng chưa biết thế nào, có thể là vài hôm nữa, nhưng cũng có thể là nay mai thôi, chẳng biết được, chắc chỉ phụ thuộc vào bé Pii có thích ra ngày nào không thôi nhỉ. Bác sỹ cho mẹ sang phòng siêu âm để xem nước ối, bánh nhau của mẹ thế nào, kết luận là mọi thứ đều tốt, tim thai và hoạt động của thai tốt cả, cứ yên tâm mà chờ đợi thôi. Hôm nay mẹ thỉnh thoảng cũng thấy cơn co nhưng chẳng thấy đau đớn gì cả, lúc chạy mornintoring cũng chẳng thấy có cơn co nào, chỉ thấy mỏi vai, đau hông và thỉnh thoảng buốt tử cung thôi. Cả ngày hôm nay mẹ để ý vẫn thấy Pii đạp mẹ bình thường và vẫn tiếp tục ra máu, biết đâu đêm nay lại trở dạ đau đẻ thì sao nhỉ. Thực ra lần sinh này mẹ cũng không quá lo lắng vì đã sinh 1 lần rồi, nếu như đến lúc đau đẻ mẹ chỉ cần vác cái bụng vào viện là xong, sinh con ra trong đó các y tá đã có sẵn quần áo, tã, bỉm cho em bé rồi, đến hôm nào đón con về thì mới cần mang đồ vào cho con thôi. Tinh thần bây giờ là sẵn sàng chạy vào viện bất cứ lúc nào rồi, vậy mà em Pii có vẻ vẫn còn đang lưu luyến bụng mẹ lắm. Thôi, cứ mong chờ sốt ruột lại càng thấy lâu, chỉ hy vọng con ở trong bụng mẹ giai đoạn này vẫn nhận được đủ dinh dưỡng và oxy từ mẹ, mẹ chỉ lo con ở lâu thì không tốt cho con thôi chứ mẹ chịu mệt mỏi thêm vài hôm nữa cũng chẳng sao, miễn là bé con được an toàn, khoẻ mạnh là được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét