Mấy hôm nay Hà Nội ngày nào cũng mưa từ chiều đến đêm, hôm qua có vẻ mưa to nhất trong mấy hôm, mỗi lúc trời mưa to, mẹ ngồi nhìn ngắm trời đất lại nhớ kỷ niệm hồi xưa khi bố mẹ còn yêu nhau, lúc đấy vẫn chưa vướng bận gì nên cũng vô tư và lãng mạn ra phết ( không biết bố con có nghĩ là nó lãng mạn không hay nghĩ nó thật là ngu ngốc). Chiều hôm đấy xem phim trên Vincom xong thì trời mưa to thật là to, mẹ tự nhiên nảy ra ý tưởng đi vầy mưa trên đường, tưởng rằng bố con sẽ phản đối cái ý tưởng điên rồ đó của mẹ, thế mà bố cũng đồng ý luôn. Bố mẹ cất dép lên xe rồi đem theo 1 cái ô nhỏ. Thế là 2 đứa cứ chân đất che ô đi từ Vincom, xuyên qua cơ quan bố, đi một vòng hồ Hale rồi mới quay trở lại Vincom lấy xe. Trên đường đi bao nhiêu người cứ nhìn bố mẹ, chắc họ phải nghĩ 2 đứa này có vấn đề về thần kinh hay sao mà lại đi chân đất che ô đi lang thang ngoài đường vào lúc trời mưa to thế này, người ta muốn ở trong nhà còn không được. Không thể phủ nhận được rằng bố con cũng rất chiều mẹ, chiều cả những cái sở thích quái đản như vậy của mẹ nữa, thỉnh thoảng nghĩ lại cũng thấy tiếc tiếc cái thời tuổi trẻ đã qua, nhưng bù lại mẹ lại có được 2 thiên thần đáng yêu nhỉ, cái gì cũng có giá của nó cả mà.
Anh Puu hôm nay dậy từ rất sớm nhưng cứ quấn lấy bà Mến, tại không muốn đi lớp nên cứ đòi bám lấy bà ấy mà. Nhưng được cái đã đi ra khỏi nhà đến lớp thì cu cậu không khóc lóc mè nheo như mấy lần trước nữa, đến lớp cô ra đón con cũng chào cô, chào mẹ để cô bế lên lớp, không quên dặn mẹ " chiều mẹ đón con nhé!" Tối hôm qua lúc đi ngủ, tự nhiên mẹ bị đau bụng, cứ quay bên này quay bên kia, Puu thấy thế hình như cũng thương mẹ hay sao ấy nhưng không biết phải nói gì nên lúc mẹ quay lưng về phía Puu, Puu liền nằm sát về phía mẹ rồi quàng tay qua ôm mẹ, ôi con trai tình cảm với mẹ lắm nhé, làm mẹ cảm động ghê cơ.
Anh Puu hôm nay dậy từ rất sớm nhưng cứ quấn lấy bà Mến, tại không muốn đi lớp nên cứ đòi bám lấy bà ấy mà. Nhưng được cái đã đi ra khỏi nhà đến lớp thì cu cậu không khóc lóc mè nheo như mấy lần trước nữa, đến lớp cô ra đón con cũng chào cô, chào mẹ để cô bế lên lớp, không quên dặn mẹ " chiều mẹ đón con nhé!" Tối hôm qua lúc đi ngủ, tự nhiên mẹ bị đau bụng, cứ quay bên này quay bên kia, Puu thấy thế hình như cũng thương mẹ hay sao ấy nhưng không biết phải nói gì nên lúc mẹ quay lưng về phía Puu, Puu liền nằm sát về phía mẹ rồi quàng tay qua ôm mẹ, ôi con trai tình cảm với mẹ lắm nhé, làm mẹ cảm động ghê cơ.
Gần sáng hôm nay mẹ bắt đầu thấy đau bụng từng cơn, mỗi lần Pii gò bụng mẹ là mẹ lại thấy đau, cơn đau lan xuống xương cùng và hậu môn và buốt cửa mình, nhưng hết cơn co thì lại bình thường cứ như là giả vờ vậy. Thế nên mẹ vẫn ngủ được bình thường chứ không khổ sở như hồi sinh anh Puu, đau thì cứ đau mà ngủ thì vẫn cứ ngủ. Mẹ cứ nghĩ bây giờ bắt đầu có cơn đau như vậy chắc đến sáng cơn đau sẽ tăng lên và chắc chỉ trong ngày hôm nay thôi là mẹ con mình sẽ được gặp nhau rồi. Nhưng đến lúc này, khi mẹ đang ngồi viết cho các con thì mẹ cũng vẫn thấy bình thường, vẫn chỉ có các cơn đau như hồi sáng sớm thôi, kiểu này lại tiếp tục chờ đợi và chờ đợi thôi con gái ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét